TRẦN ĐÌNH HOÀNH

on Buddhism

Bạn của chính mình

Chào các bạn,

Chúng ta nói thường xuyên về trái tim tĩnh lặng, mạnh mẽ, không xung động. Nhưng nếu thỉnh thoảng ta bị xung động, tức giận, lo sợ, hay stressed, thì cũng đừng đập đầu mình là sao mình tồi quá.

Nên thương chính mình một chút. Chúng ta là phàm phu, dù đang cố gắng đi đường Bồ tát thì thỉnh thoảng cũng trượt chân. Và cũng nên thương mình đủ để chấp nhận điểm yếu của mình, coi đó là té ngã, vui vẻ đứng lên đi tiếp. Và nếu muốn nói một câu an ủi mình thì nói một câu an ủi mình. Nếu ta không biết yêu chính mình, thì có lẽ ta cũng chẳng biết yêu người khác. Giả sử đó là người yêu của mình trượt chân, mình sẽ đỡ dậy và nói một câu an ủi. Vậy thì cũng hãy làm như thế với chính mình.

Học yêu thương cũng là học yêu thương chính mình — hướng dẫn mình, kỷ luật với mình, nhưng cũng luôn nâng đỡ, an ủi và khuyến khích chính mình. Cách chúng ta biết yêu mình có lẽ là cách hay nhất để ta biết yêu mọi người khác, vì ta đã có một người luôn luôn bên cạnh để thực hành yêu thương.

Nhiều người thường bị stressed và mất tinh thần khi thấy chính mình yếu kém, như là luôn tưởng mình tĩnh lặng hoàn toàn, cho đến khi đụng chuyện mới thấy mình quá yếu. Chẳng sao cả các bạn. Đời sẽ cho ta đủ cơ hội để chúng ta biết mình mạnh yếu đến đâu. Cảm ơn đời. Biết mình yếu là để mình có thể mạnh thêm. Chẳng phải là lý do để đập đầu hay mắng mỏ mình.

Con người của chính ta cũng cần được ta nhận diện, nói chuyện, an ủi, dỗ dành, khuyến khích. Yêu mọi người có nghĩa là yêu mọi người, kể cả con người của mình. Yêu đây không có nghĩa là chấp ngã. Chấp ngã là bám cứng vào mình mà không cần quan tâm đến mọi người, đến thế giới. Yêu mình là yêu một người rất gần gũi với mình, cần mình gần gũi, am hiểu, yêu thương, và hỗ trợ trên cuộc hành trình đời, như mình cũng ứng xử với mọi người khác. Yêu thương, nâng đỡ, an ủi, hỗ trợ không bao giờ có nghĩa là chấp.

Cho nên các bạn, trong đời sống tâm linh chúng ta thường không cảm thấy cô đơn, kể cả khi đang một mình. Chúng ta có chính mình để trò chuyện và chăm sóc an ủi, có Chúa Phật để tâm sự, và có mọi người khác để yêu thương và để cầu nguyện cho họ.

Chúc các bạn luôn đầy tình yêu.

Mến,

Hoành

© copyright 2018
Trần Đình Hoành
Permitted for non-commercial use
www.dotchuoinon.com

Tháng Mười Hai 2, 2018 - Posted by | Thiền, Văn Hóa, Zen | , , , ,

2 bình luận »

  1. cám ơn anh.

    Bình luận bởi Tâm | Tháng Mười 20, 2019

  2. Bài viết này rất hay ,chỉ ai đủ sáng suốt mới hiểu vì sao.Mình tìm đến bài này vì làn sóng phản đối yêu chính mình .Khi đọc xong bài này mình mới biết ,những người đang tu hành tạo phúc ngoài kia dù chức cao vọng trọng nhưng bác bỏ một sự thật vén màn vô minh thì cũng khó trở về với gốc cội của làm người .Không đi tìm mình làm sao thấy Phật 💖

    Bình luận bởi Thuỳ Trang | Tháng Sáu 14, 2023


Bình luận về bài viết này